|
CHÆ¯Æ NG XIV THIỀN SƯ HUYỀN QUANG
Phần
ghi chép vá» thiá»n sư Huyá»n Quang vị tổ thứ ba cá»§a Giáo
há»™i Trúc Lâm, không mang tên tác giả và ngưá»i hiệu khảo.
Phần nà y mang nhan đỠlà Tổ Gia Thực Lục, theo
lá»i dẫn in ở cuối thì và o khoảng những năm Tuyên Ãức
nhà Minh (tức là và o cuối Ä‘á»i Hồ), má»™t bản Tổ Gia
Thá»±c Lục đã được thượng thư Hoà ng Phúc ngưá»i Minh
lượm lấy đem vỠTrung Hoa (hồi Minh thuộc, tướng Trương
Phụ thu gom hết tất cả sách vở tại Ãại Việt chở vá»
Kim Lăng, Ãt sách đã còn có thể giữ lại). Hoà ng Phúc thưá»ng
nằm má»™ng thấy Huyá»n Quang bảo phải gá»i phải trả táºp
sách nà y vá» Ãại Việt, nhưng chưa có dịp là m như thế.
Thấy Huyá»n Quang linh ứng, ông má»›i láºp chùa thá», đặt tên
chùa là " An Nam Thiá»n Sư Huyá»n Quang Tá»±". Ãến khoảng năm
Gia TÄ©nh nhà Minh, Tô Xuyên Hầu nhà Háºu Lê Ä‘i sứ sang Trung
Hoa gặp được cháu bốn Ä‘á»i cá»§a Hoà ng Phúc là Hoà ng Thừa,
má»›i nháºn được táºp sách mang vá» nước. (Tô Xuyên Hầu
tức là Lê Quang BÃ, là m quan đến chức Binh bá»™ thị lang,
Ä‘áºu hoà ng giáp năm 1526). Khi vá» nước ông đã đưa táºp
truyện Huyá»n Quang cho ông Nguyá»…n Bỉnh Khiêm xem, từ đó sách
lại được phổ biến. Lá»i dẫn nói rằng Hoà ng Thừa, cháu
cá»§a Hoà ng Phúc, cÅ©ng nằm má»™ng thấy Huyá»n Quang nhiá»u lần
nhắn gá»i táºp sách vá» Ãại Việt, cho nên khi Tô Xuyên Hầu
qua, ông ta đã tìm gặp để gá»i sách.
Trong
sách VÅ© Trung Tùy Bút, tác giả Phạm Ãình Hổ cÅ©ng có
nói chuyện thiá»n sư Huyá»n Quang và có ghi rằng ông có thấy
chuyện nà y trong sách Trúc Lâm Truyá»n Ãăng Lục. Ta chưa
từng thấy mặt mÅ©i sách Trúc Lâm Truyá»n Ãăng Lục
nà y. Có thể đó là một bản in gồm có chuyện của Trúc
Lâm, Pháp Loa và Huyá»n Quang, ná»™i dung tương tá»± hay đồng
nhất với nội dung sách Tam Tổ Thực Lục, ta chỉ có
thể nói rằng Tổ Gia Thực Lục đã tìm ra và ghép với
hai phần trước (sách nói vỠTrúc Lâm và Pháp Loa) để thà nh
ra sách Tam Tổ Thực Lục và lưu hà nh rộng rãi và o giữa
thế ká»· thứ mưá»i sáu.
Ai
đã chép truyện Huyá»n Quang? Theo tà i liệu cá»§a Phúc ÃÆ°á»ng
hòa thượng trong sách Ãại Nam Thuyá»n Uyển Truyá»n Ãăng
Lục (quyển hạ) thì ngưá»i truyá»n đăng cá»§a Huyá»n Quang
là An Tâm quốc sư. Có thể An Tâm đã chép truyện Huyá»n Quang
chăng? Tại sao trong Tổ Gia Thực Lục không thấy có
ghi chép những thiá»n ngữ và những bà i kệ tụng cá»§a Huyá»n
Quang? Cả đến bà i kệ Thị Tịch cá»§a Huyá»n Quang cÅ©ng
không thấy ghi lại. Ãứng vá» phương diện biên chép ngữ
lục, đây là má»™t khuyết Ä‘iểm lá»›n: ngưá»i kế thế cá»§a
Huyá»n Quang không thể có khuyết Ä‘iểm như váºy được. Tổ
Gia Thá»±c Lục, cÅ©ng như lá»i dẫn nằm ở cuối sách, nói
nhiá»u tá»›i tÃnh cách linh ứng cá»§a Huyá»n Quang. Ãá»i cá»§a
vị thiá»n sư bị phá»§ trong má»™t bức mà n thần dị linh thiêng;
ngưá»i thá» phụng đã chỉ chú ý tá»›i mặt nà y mà ko để
ý tá»›i mặt tư tưởng và giáo lý cá»§a thiá»n sư: phải chăng
Ä‘iá»u nà y phản chiếu trạng thái suy đồi cá»§a Pháºt Giáo
cuối thế ká»· thứ mưá»i bốn và trong suốt thế ká»· thứ
mưá»i lăm và o thá»i Háºu Lê? Lịch sá» Pháºt Giáo Trúc Lâm
sau Huyá»n Quang đã không còn lại những ghi chép nà o đáng
kể có lẽ cÅ©ng vì lý do đó: quần chúng Pháºt tá» chỉ biết
thá» cúng cầu nguyện mà không chịu há»c há»i vá» lịch sá»
và giáo lý đạo Pháºt. Ông đã để lại táºp thÆ¡ Ngá»c
Tiên. Hai mươi ba bà i thÆ¡ trong Ngá»c Tiên Táºp, Toà n
Việt Thi Lục và Hoà ng Việt Thi Tuyển, có lẽ nhá»
tÃnh cách nhẹ vá» danh từ Pháºt Giáo cá»§a chúng. Ngoà i 23 bà i
thơ bằng chữ Hán ấy, ta còn tìm lại được bà i phú bằng
chữ Nôm vịnh chùa Hoa Yên, gá»i là Vịnh Hoa Yên Tá»± Phú
cùng một bà i kệ bằng chữ Nôm theo sau bà i phú nói trên.
Tổ
Gia Thá»±c Lục có ghi nhiá»u chi tiết vá» những sá»± kiện
liên hệ tá»›i Huyá»n Quang, và dụ như tên há» cá»§a tổ tiên
ông từ Ä‘á»i Lý Thần Tông, khiến ta có thể tin rằng sách
đã viết trên những căn cứ xác thực. Tuy nhiên vì tác giả
dá»±a trên những Ä‘iá»u thuáºt lại mà không căn cứ và o thư
tịch có trước, cho nên sách cũng có một số chi tiết không
phù hợp hoà n toà n vá»›i sá»± tháºt. So vá»›i hai phần trước
trong sách Tam Tổ Thực Lục, giá trị lịch sỠcủa
phần nà y hẳn là kém hÆ¡n má»™t bá»±c. Quê cá»§a Huyá»n Quang lÃ
ở là ng Vạn Tải, lá»™ Bắc Giang (Ä‘á»i Lê đổi lại là là ng
Vạn Tư, huyện Gia Ãịnh). Nhà ông ở phÃa đông nam chùa Ngá»c
Hoà ng. Ông sinh năm 1254, lớn hơn Pháp Loa tới 30 tuổi. " Ông
thể mạo kỳ dị, mà có chà khà cá»§a báºc dị nhân. Cha mẹ
ông rất yêu quý, dạy cho há»c văn chương. Ông nghe má»™t biết
mưá»i, có tà i cá»§a Nhan Hồi à Thánh, do đó ông được cha
mẹ đặt tên là Tái Ãạo. Năm 20 tuổi ông thi Hương Ä‘áºu.
Năm sau Ä‘áºu luôn thá»§ khoa kỳ thi Há»™i".
Cha
mẹ định cưới vợ cho ông nhưng ông chưa chịu đám nà o.
Vua định gã công chúa Liễu Nữ, cháu của An Sinh Vương cho
ông, ông từ chối. Là m quan trong triá»u, ông đã từng phụng
mệnh tiếp sứ giả phương Bắc, bởi vì ông thông thạo thư
tịch, trÃch dẫn kinh nghÄ©a và ứng đối mau lẹ như nước
chảy. Ông là m quan và o khoảng 20 năm. Ãến năm 51 tuổi (1305)
ông xuất gia theo há»c vá»›i thiá»n sư Bão Phác. Tổ Gia Thá»±c
Lục nói ông từng tháp tùng vua Anh Tông đến chùa Vĩnh
Nghiêm nghe Pháp Loa thuyết pháp, nhân đó có ý muốn xuất
gia. Sau đó ông dâng biểu ba lần xin từ chức và xuất gia,
thụ giáo với quốc sư Pháp Loa. Chi tiết nà y không đúng,
bởi ngưá»i chép truyện nghÄ© rằng Huyá»n Quang, ngưá»i kế
vị Pháp Loa, phải được xuất gia theo há»c vá»›i Pháp Loa.
Thá»±c ra năm ông xuất gia vá»›i thiá»n sư Bão Phác, thì Pháp
Loa má»›i xuất gia được má»™t năm. Thiá»n sư Bão Pháp hồi
đó ở núi VÅ© Ninh, chưa được suy tôn quốc sư. Có lẽ Huyá»n
Quang đã thụ giới sa di tại chùa Vũ Ninh do Bão Phác trú trì.
Năm 1306, khi Pháp Loa được láºp là m giảng sư chùa Siêu Loại,
Bão Phác có Ä‘em Huyá»n Quang vá» dá»± lá»… nà y. Trúc Lâm lại
gặp Huyá»n Quang trong hình thái tăng sÄ©, rất mừng biết Huyá»n
Quang là má»™t văn tà i, liá»n đỠnghị Bão Phác để Huyá»n
Quang lại phụ tá vá»›i mình. Từ đó Huyá»n Quang tùy tùng Trúc
Lâm trong cuá»™c sống hà nh đạo. Huyá»n Quang chỉ được theo
há»c đạo vá»›i Trúc Lâm và phụ tá cho Trúc Lâm trong hai năm,
bởi vì cuối năm 1308 thì Trúc Lâm tịch. Trong hai năm đó,
Trúc Lâm đã nhá» Huyá»n Quang soạn những sách thá»±c dụng
sau đây đê lưu hà nh trong giáo hội Trúc Lâm:
1)
Chư
Phẩm Kinh: tuyển táºp những phẩm kinh thiết yếu và thá»±c
dụng.
2)
ThÃch
khoa giáo: táºp sách giáo khoa vỠđạo Pháºt.
Tổ Gia Thá»±c Lục chép rằng Trúc Lâm rất bằng lòng vá»›i công việc sáng tác cá»§a Huyá»n Quang; khi Ä‘á»c xong bản thảo ThÃch Khoa Giáo, vua ngá»± bút phê như sau: " Phà m sách đã qua tay Huyá»n Quang biên soạn hiệu khảo rồi thì không thể thêm hay bá»›t má»™t chữ nà o nữa". Trúc Lâm liá»n bảo thợ cho khắc in những sách ấy. Các sách nà y hẵn đã được đưa và o Ãại Tạng Ä‘á»i Trần. Huyá»n Quang cÅ©ng đã được Trúc Lâm cho Ä‘i vân du khắp nước thăm các danh lam và thỉnh thoảng cÅ©ng đăng đà n thuyết pháp. Có lần Huyá»n Quang được Trúc Lâm cho ngồi trên pháp tòa là m bằng trầm hương cá»§a mình để giảng kinh. Sau đó ông được láºp là m trú trì chùa Vân Yên núi Yên Tá». Mến phục sức há»c quảng bác cá»§a ông, tăng ni theo vá» há»c đạo có đến khoảng 1.000 ngưá»i. ChÃnh trong thá»i gian nà y Huyá»n Quang đã sáng tác bà i phú Vịnh Vân Yên Tá»±. Năm 1313 (Quý sá»u, Tổ Gia Thá»±c Lục chép lầm là Quý mão - Quý mão là năm 1303, hồi Huyá»n Quang chưa xuất gia), ngà y rằm tháng giêng âm lịch, ông vá» quê là ng Vạn Tải thăm cha mẹ. Hồi đó ông 60 tuổi cha mẹ ông đã già yếu. Muốn gần gÅ©i hai vị đó trong má»™t thá»i gian, ông liá»n láºp ngôi chùa ngay trong là ng, sát mé tây cá»§a nhà cha mẹ, đặt tên là chùa Ãại Bi. Nghe ông láºp chùa, nhiá»u ngưá»i ở kinh đô vá» á»§ng há»™. Ngà y khánh thà nh chùa, ông mở pháp há»™i lá»›n, má»i chư tăng bốn phương vá» tham dá»±. Hà ng vạn ngưá»i dá»± há»™i tổ chức trong bảy đêm bảy ngà y. Những phẩm váºt và tiá»n bạc dâng cúng ông Ä‘em ra cúng dương chư Tăng và tặng phát cho ngưá»i nghèo khổ. Có lẽ pháp há»™i được tổ chức trong dịp Vu Lan rằm tháng bảy, mùa báo hiếu cha mẹ. Sau khi đại há»™i chấm dứt, ông có tổ chức má»™t bữa tiệc nhá» má»i há» hà ng thân thÃch và láng giá»ng trong là ng Vạn Tải đến để dá»± gây thêm tình thân máºt. Chiá»u hôm đó ông khởi hà nh vá» chùa Vân Yên núi Yên Tá» nÆ¡i ông chịu trách nhiệm trú trì. Như váºy là ông rá»i nhiệm sở chưa đầy má»™t năm.
Sách
Tổ
Gia Thá»±c Lục đã dà nh nhiá»u trang để kể vá» chuyện
hà m oan cá»§a Huyá»n Quang dÃnh lÃu tá»›i má»™t ngưá»i cung nữ
tên là BÃch. Sá»± việc nà y xảy ra hồi ông trú trì chùa Vân
Yên, có lẽ dưới triá»u Minh Tông. Má»™t hôm vua Minh Tông tá»
vẻ thán phục cuá»™c Ä‘á»i đạo đức trong sạch cá»§a thiá»n
sư Huyá»n Quang vá»›i các quan trong triá»u. Nho thần Mạc ÃÄ©nh
chi nói: " Vẽ cá»p thì vẽ da, là m sao vẽ tá»›i xương được,
biết ngưá»i thì chỉ biết vá» bá» ngoà i chứ là m sao biết
được trong tâm. Xin bệ hạ cho thà nghiệm". Vua Minh Tông
liá»n sai cung nhân Ãiểm BÃch hiệu là Tam Nương Ä‘i chinh phục
Huyá»n Quang. Ngưá»i cung nữ nà y nhan sắc chim sa cá lặn, lại
thông bác kinh sá». Vua nói: " Vị tăng kia vốn giá»›i hạnh cao
nghiêm, chưa từng có ý sắc dục. Nhà ngưá»i có nhan sắc,
biết kinh sá», hãy đến tìm hiểu cho trẫm. Nếu quả vị
ấy còn quyến luyến sắc dục thì ngươi hãy dụ xin cho được
kim tỠbằng và ng đem vỠcho ta. Nếu mang trá thì bị tội".
Kim tá» nà y là má»™t váºt báu vua tặng cho thiá»n sư ngà y xưa.
Thị BÃch liá»n Ä‘em theo má»™t tiểu tỳ. Ãến chùa Vân Yên
gặp má»™t ni sư già , BÃch nói là muốn xuất gia há»c đạo.
Vị ni sư nà y chấp nháºn cho ở lại táºp sá»± và cho sai bảo
trà nước sá»›m khuya. Má»™t hôm thiá»n sư thấy dung mạo Thị
BÃch, biết không phải là ngưá»i có chá»§ tâm Ä‘i há»c đạo
bèn gá»i vị ni sư lên quở. Thị BÃch thấy thiá»n sư giá»›i
hạnh nghiêm máºt; khó dùng sắc đẹp để chinh phục, liá»n
nẩy sinh má»™t kế: đêm ấy BÃch khóc vá»›i vị ni sư, nói rằng
mình là con nhà lễ khoa bảng, vì cha thâu thuế xong bị kẻ
cướp cướp mất không có đủ tiá»n để Ä‘á»n nên sẽ bị
triá»u đình là m tá»™i. Nếu đến kỳ hạn mà không chạy ra
đủ số tiá»n thì không những ông ta bị tá»™i mà cả vợ
con cÅ©ng sẽ bị liên lụy và điá»n sản tịch thâu. Ni sư
đem câu chuyện nói lại và trong đại chúng ai cũng cảm thương.
Huyá»n Quang hứa sẽ vá» kinh sư Ä‘iá»u trần xin tá»™i tha cho
cha Thị BÃch, nhưng có má»™t chú tiểu nói: " Pháp luáºt là pháp
luáºt, để mất cá»§a công thì chịu tá»™i, ta không nên vì tình
riêng mà can thiệp, như váºy pháp luáºt còn có nghÄ©a gì. Tốt
hÆ¡n nên quyên tiá»n giúp há»". Huyá»n Quang cho là phải, liá»n
lấy kim tá» vua ban cho Thị BÃch. Trong chúng, ai có tiá»n thì
cÅ©ng Ä‘á»u Ä‘em cho. ÃÆ°á»£c kim tá», BÃch trở vá» cung kể chuyện
như sau cho vua nghe: " Thiếp đến Vân Yên Tá»±, giả là m ngưá»i
xin xuất gia, vị ni sư già cho thiếp bưng trà thang hầu thiá»n
sư. Má»™t tháng trôi qua mà sư chưa từng há»i tá»›i thiếp. Má»™t
đêm kia, sư lên chÃnh Ä‘iện tụng kinh. Ãến canh ba, sư vÃ
đại chúng má»—i ngưá»i trở vá» tăng phòng cá»§a mình để
nghỉ ngơi, thiếp mới tìm tới bên cạnh tăng phòng của sư
để nghe động tịnh, thì nghe sư ngâm bà i thơ nôm như sau:
Vằng
vặc trăng mai ánh nước
Hiu
hiu gió trúc ngâm sênh
Ngưá»i
hòa tươi tốt cảnh hòa lạ
MÃ u
ThÃch Ca nà o thá» hữu tình!.
Sư
ngâm bà i ấy tới ba lần. Thiếp mới và o tăng phòng của sư
mà tạ từ xin vỠnhà thăm cha mẹ, nói rằng năm tới sẽ
xin lên há»c đạo. Sư lưu thiếp lại má»™t đêm, tặng thiếp
kim tá»". Vua nghe nói mặt rồng không vui, than rằng: " Việc
nà y nếu quả thá»±c có thì chÃnh ta là ngưá»i thả lưới bắt
chim; còn nếu không thì cÅ©ng không khá»i gieo sá»± nghi hoặc".
Vua liá»n mở đại há»™i Vô Già , thỉnh Huyá»n Quang đến chá»§
lễ. Trên bà n cúng bà y biện đủ loại, lục phẩm, ngũ cúng,
cà sa, pháp y và cả những tạp váºt như và ng bạc châu ngá»c...
Huyá»n Quang biết mình bị hà m oan, liá»n " ngữa mặt lên trá»i
thổi má»™t hÆ¡i, lên đà n ba lượt, xuống đà n ba lượt, vá»ng
bái thánh hiá»n mưá»i phương, tay trái cầm bình bạch ngá»c,
tay phải cầm nhánh dương xanh, máºt niệm thần chú rưới
khắp trên dưới pháp điện. Bỗng thấy một đám mây đen
hiện lên, bụi bay đầy trá»i mù mịt. Má»™t lúc trá»i sáng
thì má»i tạp váºt trên pháp Ä‘iện Ä‘á»u bị cuốn bay hết
chỉ còn lại hương đăng và lục cúng. Ai ai cÅ©ng Ä‘á»u thất
sắc kinh hoà ng. Vua thấy hạnh pháp của sư thấu cả thiên
địa, liá»n rá»i chá»— ngồi, lạy xuống để tạ lá»—i... từ
đó cà ng thêm tôn kÃnh, xưng ngà i là " Tá»± Pháp".
Tổ
Gia Thá»±c Lục chép sau đó Huyá»n Quang vỠở Thanh Mai tròn
sáu năm, rồi vỠtrú trì chùa Tư Phúc ở Côn Sơn, soạn in
lại Chư Phẩm Kinh để lưu lại háºu thế. Ông mất
ngà y 23 tháng giêng năm Giáp tuất (1334) thỠ81 tuổi. Câu chuyện
Thị BÃch có thể không có tháºt, nhưng nhỠđó mà ta biết
rằng tÃn ngưỡng vỠấn quyết và trì chú trong thá»i đại
nà y rất quan trá»ng. Chi tiết phù hợp vá»›i những Ä‘iá»u ta
biết vỠảnh hưởng Máºt Giáo trong Thiá»n đạo và o các triá»u
đại Anh Tông và Minh Tông.
Ngưá»i
nối tiếp Huyá»n Quang là trú trì chùa Vân Yên là An Tâm quốc
sư. Huyá»n Quang sau khi giao pháºn sá»± cho An Tâm đã vá» núi
Thanh Mai và Côn Sơn. tại các núi nà y năm 1329 (cũng trong vùng
Hải Dương), Pháp Loa đã láºp cÆ¡ sở hoằng đạo cho giáo
há»™i Trúc Lâm. Ở Thanh Mai sáu năm. Ông dá»i sang Côn SÆ¡n, ở
chùa Tư Phúc. Chùa nà y tục gá»i là chùa Hun, được láºp ra
từ Ä‘á»i Lý, và đã được Pháp Loa mở mang. Huyá»n Quang đến
đây tiếp tục mở mang cơ sở. Ông có xây một tòa tháp có
thể xoay được, gá»i là Cữu Phẩm Liên Hoa.
Huyá»n
Quang mất ở Côn Sơn năm 1334, nhưng ta không biết ông đã
lưu trú bao nhiêu năm tại đây. Vì váºy ta không biết ông
rá»i chùa Vân Yên năm nà o, và câu chuyện Thị BÃch xảy ra
năm nà o. Ông mất ngà y 23 tháng giêng năm Giáp tuất, nhưng
tin ông mất vá» tá»›i là ng Vạn Tải ngà y 24. Vì váºy dân là ng
Vạn Tải còn lấy ngà y 24 tháng giêng là m ngà y kỵ tổ. Vua
Minh Tông ban hiệu cho Huyá»n Quang là " Trúc Lâm Ãệ Tam Ãại
Tá»± Pháp Huyá»n Quang Tôn Giả". Sách Bắc Ninh Phong Thổ
Tạp Ký nói rằng Huyá»n Quang đã Ä‘i thăm nhiá»u chùa, trong
đó có chùa Ninh Phúc ở Bút Tháp; tại đây ông cũng đã dựng
má»™t đà i " Cá»u phẩm liên hoa" và cho khắc in nhiá»u kinh Ä‘iển.
" Tòa Cá»u Phẩm" ở chùa Ninh Phúc là má»™t cái tháp có thể
xoay tròn được. Trong những ngà y lá»… lá»›n, tÃn đồ tá»›i chùa
tay xoay đà i, miệng trì chú hay niệm Pháºt. Tháp xoay có chÃn
từng và tám mặt. Mỗi mặt của tầng dưới hết chạm nổi
hình ảnh sá»± tÃch Pháºt, trong dó có hình cá»±c lạc thế giá»›i
và đức Pháºt A Di Ãà . Tòa Cá»u Phẩm tại chùa Côn SÆ¡n chắc
cÅ©ng tương tá»± như váºy.
Hình
ảnh chiếc tháp xoay nà y cho ta thấy, một lần nữa, ảnh hưởng
cá»§a Máºt Giáo - Máºt Giáo từ Tây Tạng truyá»n đến.
Vua Minh tông cúng dưá»ng mưá»i lạng và ng để xây tháp cho Huyá»n Quang phÃa sau chùa Côn SÆ¡n. Vua cÅ©ng ban ruá»™ng cho chùa để tổ chức kỵ giá»— hà ng năm cho ông, kể cả các nÆ¡i cúng dưá»ng là 150 mẫu năm sà o.
Năm
1309, Pháp Loa tổ chức đà n chay Vu Lan cầu nguyện cho Trúc
Lâm và o ngà y rằm tháng bảy. Huyá»n Quang có mặt tại đó,
Pháp Loa gá»i Huyá»n Quang lại nói: " Những Ä‘iá»u mà Trúc Lâm
Ä‘iá»u ngá»± nói, nhà ngươi quên hết cả rồi sao?" Huyá»n Quang
nghe nói thế từ đó theo sát bên mình Pháp Loa để tham há»c.
Trúc Lâm đã nói gì vá»›i Huyá»n Quang? Có lẽ vua đã dăn dò
Huyá»n Quang phải lo tu há»c thêm để phụ lá»±c vá»›i Pháp Loa
mà hoằng dương Pháºt pháp, xây dá»±ng giáo há»™i Trúc Lâm. Nhưng
Huyá»n Quang Ä‘i vá»›i Pháp Loa cÅ©ng không lâu vì phải vá» Vân
Yên để duy trì cÆ¡ sở tu há»c trên ấy. Huyá»n Quang mở trưá»ng
tăng há»c trên chùa Vân Yên, có đến chừng 1.000 tăng sÄ© đã
lên thụ huấn. Năm Pháp Loa mất tại An Lạc Tà ng Viện, Huyá»n
Quang đến săn sóc má»™t bên. Ãó là năm 1330, Pháp Loa 47 tuổi
mà Huyá»n Quang đã 77. Huyá»n Quang bấy giỠđã qua 25 năm tu
há»c, và vá»›i vốn liếng tri thức sẵn có trước khi xuất
gia, đã trở nên má»™t vị hòa thượng đạo cao đức trá»ng,
so với Pháp Loa không những hơn vỠtuổi tác mà còn có thể
hÆ¡n vá» sá»± chứng nháºp đạo pháp nữa. Ta hãy nghe cuá»™c đà m
đạo giữa hai ngưá»i sau đây thì biết:
Ngà y
mồng ba tháng hai năm Canh ngỠ(1330), Pháp Loa trở lại An Lạc
Tà ng Viện, thỉnh BÃch Phong trưởng lão thay mình giảng kinh
Hoa
Nghiêm. Ngà y mồng năm sư lâm bệnh, hai ngà y kế tiếp,
bệnh nặng. Nữa đêm ngà y 11 Huyá»n Quang đến thăm bệnh,
Pháp Loa Ä‘ang trong giấc ngá»§, rên hừ hừ má»™t tiếng. Huyá»n
Quang há»i:
-
Thức với ngũ đã là một chưa?
Pháp
Loa đáp:
- Thức vá»›i ngÅ© là má»™t, cÅ©ng như khi không có bệnh. Huyá»n Quang há»i: - Váºy thì bệnh vá»›i không bệnh đã là má»™t chưa? Pháp Loa nói: - Bệnh cÅ©ng chẳng can gì đến kẻ khác, không bệnh cÅ©ng không can gì đến kẻ khác. Huyá»n Quang há»i: - Váºy thì tiếng nói nhắm và o cái gì? Pháp Loa nói: - Thì gió thổi trong cây cứ mặc nó chứ. Huyá»n Quang nói: - Tiếng gió thổi trong cây không là m cho ngưá»i ta mê hoặc, nhưng lá»i nói mê trong giấc ngá»§ lại có thể là m mê hoặc lòng ngưá»i. Pháp Loa nói: - Kẻ si mê cÅ©ng có thể bị tiếng gió trong cây là m mê hoặc lắm chứ. Huyá»n Quang nói: - Chỉ má»™t cái táºt đó mà đến chết cÅ©ng không chừa. Pháp Loa liá»n lấy chân đạp Huyá»n Quang má»™t cái. Huyá»n Quang bá» ra. Từ đó bệnh thuyên giảm dần. Ãến ngà y 13, ngưá»i ta dá»i Pháp Loa vá» Quỳnh Lâm Viện để nằm trong phương trượng... Mồng ba tháng ba, lúc nữa đêm Huyá»n Quang và o thăm bệnh thì bệnh đã nguy kịch. Huyá»n Quang nói: - Xưa nay các báºc đạt ngá»™ khi giá» phút đến, muốn ở lại thì ở, muốn Ä‘i thì Ä‘i. Pháp Loa nói: - Ãi hay ở cÅ©ng Ä‘á»u không can hệ chi tá»›i ai. Huyá»n Quang há»i: - Váºy thì tại sao? Pháp Loa trả lá»i: - Thì tùy xứ tát-bà -ha. Tiếp đến môn đệ xin bà i kệ thị tịch, Pháp Loa viết xong bà i kệ bốn câu, buông bút rồi tịch. Những cuá»™c vấn đáp giữa Huyá»n Quang và Pháp Loa cho ta thấy rằng chÃnh Huyá»n Quang có ý giúp Pháp Loa trong giá» phút cuối cá»§a cuá»™c Ä‘á»i. Câu trả lá»i: tùy xứ tát-bà -ha" và bà i kệ thị tịch có lẽ đã là má»™t khÃch lệ cho Huyá»n Quang. Những câu há»i đầu cá»§a Huyá»n Quang hình như có mục Ä‘Ãch để tìm xem Pháp Loa đã sẵn sà ng trước cái chết chưa. " Thức và ngá»§ đã là má»™t chưa?" và " Bệnh vá»›i không bệnh đã là má»™t chưa?" đã khiến cho Pháp Loa giáºt mình thấy đạo nghiệp cá»§a mình chưa tháºt sá»± chÃn muồi, và mình vẫn chưa thá»±c sẵn sà ng để đón nháºn giá» phút quan trá»ng. Phản ứng cá»§a Pháp Loa biểu lá»™ má»™t chút giáºn há»n có tÃnh cách trẻ thÆ¡. Tuy ông đưa chân đạp nhẹ Huyá»n Quang má»™t cái nhưng ông đã nhá» các câu há»i cá»§a Huyá»n Quang mà nháºn ra mình phải sống thêm đã hoà n thà nh cái mà mình tưởng là đã chÃn ở nÆ¡i mình. Vì váºy sau cuá»™c viếng thăm đầu cá»§a Huyá»n Quang, bệnh tình ông thuyên giảm rất mau chóng. Ông sống thêm tá»›i 20 ngà y nữa, và chắc chắn trong thá»i gian nằm tại phương trượng Quỳnh Lâm Viện ấy ông đã đạt tá»›i trình độ siêu việt sinh tá». Khi trở lại thăm ông, Huyá»n Quang chưa biết tá»›i sá»± thay đổi đó nên đã nói má»™t câu để thăm dò xem Pháp Loa đã đạt tá»›i chá»— Liá»…u sinh thoát tá» chưa. Ông nói: " các báºc đạt ngá»™ xưa nay, khi giá» phút đến muốn ở lại thì ở, muốn Ä‘i thì Ä‘i." Ãây thá»±c là má»™t câu há»i để thăm dò, nhưng không đặt trong hình thức cá»§a má»™t câu há»i. Câu trả lá»i đầu cá»§a Pháp Loa có tÃnh cách đùa Huyá»n Quang " Ä‘i hay ở thì cÅ©ng không can hệ chi tá»›i ai," nhưng câu trả lá»i thứ hai quả đã là m Huyá»n Quang hả dạ: " tùy xứ tát-bà -ha." Tùy xứ tát-bà -ha là gì. Ãó là sá»± tá»± do. Ãó là giải thoát. Huyá»n Quang quả đã giúp nhiá»u cho đạo nghiệp cá»§a Pháp Loa trong những giá» phút cuối cùng cá»§a Ä‘á»i Pháp Loa. Liên hệ giữa Pháp Loa và Huyá»n Quang không phải là liên hệ thầy trò mà chỉ là liên hệ bạn hữu, dù Huyá»n Quang là ngưá»i thừa kế cá»§a Pháp Loa. Huyá»n Quang hồi đó đã không còn trú trì Vân Yên nữa mà đang tu ở chùa Côn SÆ¡n. Ông không phải là má»™t mẫu ngưá»i thuá»™c hà nh động như Trúc Lâm và Pháp Loa. Ông là má»™t nhà văn, má»™t thi sÄ© có tà i và cÅ©ng là má»™t giáo sư Pháºt há»c giá»i. Ông Ãt Ä‘i giảng diá»…n trong quần chúng mà chỉ dạy trong các tu viện cho giá»›i tăng sÄ©. Ông có mở mang các chùa Vân Yên, Ninh Phúc, Thanh Mai và Côn SÆ¡n, nhưng ông không xây dá»±ng hà ng trăm chùa tháp như Pháp Loa. Ông để thá»i giá» dạy giáo lý, biên táºp kinh Ä‘iển và là m thÆ¡. Ông Ãt giao du vá»›i những ngưá»i trong triá»u, có lẽ ông đã là m quan trên 20 năm trong triá»u, đã chán ngán giá»›i quyá»n quý nÆ¡i cá»a khuyết. Chuyện Thị BÃch xảy ra ở chùa Vân Yên có thể là má»™t sá»± bà y đặt gây nên do sá»± ganh ghét. Vân Yên là đầu não cá»§a môn phái, chức vị trú trì ở đây có lẽ có ngưá»i thèm muốn. Vì váºy ông vá» Thanh Mai và Côn SÆ¡n để tìm chá»— thanh vắng thá»±c sá»±. Ãây cÅ©ng là má»™t bà i thi ông là m trong những năm á»o Côn SÆ¡n, lúc ông đã trên 77 tuổi. Ãức bạc thẹn mình nối Tổ Ãăng Hãy
đi với bạn vỠnon vắng
Rừng
núi bao quanh mấy vạn từng
(̇ȩc
bạc thưá»ng tà m kế tổ đăng
Không
giao Hà n Tháºp khởi oan tăng
Tranh
như trục bạc quy sơn khứ
Ãiệp
chướng trùng loan vạn vạn tằng
ChÃnh năm 77 tuổi
ông mới phải mang tước hiệu " nối tổ đăng" lãnh đạo giáo
há»™i Yên Tá» thay Pháp Loa. Nhưng ông không rá»i Côn SÆ¡n để
trở vỠchốn đô hội nơi trụ sở trung ương của Quỳnh
Lâm hay Báo Ân. Ở nÆ¡i Côn SÆ¡n tháºt thanh vắng ông thấy khá»e
khoắn hÆ¡n, Ãt phiá»n não hÆ¡n. Côn SÆ¡n có nhiá»u hoa mai. Ông
viết:
Ngá»a mặt trá»i xanh há»i lý do Hiên
ngang trong núi má»c thà nh hoa
Bẻ
vá», không để chưng vừa mắt
Chỉ
mượn mầu xuân đỡ bệnh giÃ
(Dục
hướng thương thương vấn sở tùng
Lẫm
nhiên cô trị tuyết sơn trung
Chiết
lai bất vị già thanh nhãn
Nguyên
tá xuân tư ủy bệnh ông).
Trong núi có khi
ông ở am vắng với một tiểu đồng. Là tăng sĩ, nhưng ông
cũng là nghệ sĩ. Ông có một ống sáo. Ngâm thơ, là m thơ,
thổi sáo, tụng kinh, tham thiá»n, dạy chú tiểu há»c. Vị tăng
thống lãnh đạo giáo hội chỉ có thể thổi sáo được trong
rừng núi, ngoà i chú tiểu ra chẳng có ai biết mà cưá»i.
Cá»§i
hết, lò còn vương khói nhẹ
Sơn
đồng há»i nghÄ©a má»™t chương kinh
Tay
cầm dùi mõ, tay nâng sáo
Thiên
hạ cưá»i ta, cứ mặc tình
(á»”i
dư cốt đốt độc hoà ng hương
Khẩu
đáp sơn đồng vấn đoản chương
Thá»§
bả suy thương hòa mộc đạc
Tùng
giao nhân tiếu lão tăng mang).
Huyá»n Quang rất
yêu hoa cúc. Khi tuổi đã già , lòng đã khô héo, chỉ có hoa
cúc mới là m êm dịu được lòng ông. Trúc với mai đối với
ông không thể nà o so vá»›i cúc được. Trong vưá»n đây đó
ông trồng toà n hoa cúc. Ngồi thiá»n xong, ông ngồi ngắm cúc
cho tá»›i khi ngưá»i ngắm hoa và hoa, hai thứ hồn nhiên là má»™t.
Kết quả là cái thấy vỠthực tại của ông nở sáng như
một đóa hoa:
Ngưá»i
ở trên lầu, hoa dưới sân
Vô
ưu ngồi ngắm, khói trầm xông
Hồn
nhiên ngưá»i vá»›i hoa vô biệt
Má»™t
đóa hoa và ng chợt nở tung
Bà i thơ hoa cúc
cá»§a ông có nhiá»u tình tiết cảm động, bình dị mà siêu
thoát. Ta hãy Ä‘á»c toà n bà i để thưởng thức sá»± rung cảm
cá»§a má»™t ngưá»i trên 70 tuổi, má»™t ngưá»i xem như hoa cá»
cả thân mạng và cuá»™c Ä‘á»i nhưng há»… thấy hoa cúc là tâm
tình rá»™n rà ng như má»™t ngưá»i trai trẻ thấy bóng ngưá»i
yêu:
ÃÆ°á»ng nhà Tưởng Há»§ tre reo gió NghÄ©a
khà chẳng đồng, tình chẳng hợp
Cúc
hoa nở sáng khắp vưá»n ai.
Ngà n
sông không đủ thắm lòng giÃ
Bách
vịnh hoa mai kém vẫn xa
Ãầu
bạc ngâm hoà i vần chưa ổn
Thấy
hoa cúc nở rộn lòng ta.
Quên
thân quên thế thảy Ä‘á»u quên
Thiá»n
tá»a giá» lâu lạnh thấm giưá»ng
Trong
núi năm tà n không có lịch
Thấy
hoa cúc nở: tiết trùng dương.
Năm
tháng nở đúng tiết thu qua
Gió
dịu trăng thanh ý mặn mÃ
Cưá»i
kẻ không hay hoa huyá»n diệu
Khi
vá», mái tóc giắt đầy hoa
Ngưá»i
ở trên lầu, hoa dưới sân
Vô
ưu ngồi ngắm khói trầm xông
Hồn
nhiên ngưá»i vá»›i hoa vô biệt
Má»™t
đóa hoa và ng chợt nở tung.
Phương
phi xuân sắc, trắng hay và ng
Thá»i
tiết tùy loại hợp sắc hương
Khi
má»i loà i hoa rÆ¡i cháºt đất
Dáºu
Ãông hoa cúc vẫn chưa tà n.
(Tùng
Thanh Tưởng Há»§ tiên sinh kÃnh
Mai
cảnh Tây Hồ xỠsĩ gia
Nghĩa
khà bất đồng nan cẩu hợp
Cố
viên xứ xứ thổ hoà ng hoa
Thiên
giang vô má»™ng cán khô trưá»ng
Bách
vịnh mai hoa nhượng hảo trang
Lão
khứ sầu ngâm hồn vị ổn
Thi
biá»u thá»±c vị cúc hoa mang
Vương
thân vương thế dĩ đô vương
Tá»a
cá»u tiêu nhiên nhất tháp lương
Tuế
vãn sÆ¡n trung vô lịch nháºt
Cúc
hoa khai xứ tức trùng dương
Niên
niên hòa lộ hướng đương khai
Nguyệt
đạm phong quang thiếp thốn hoà i
Kham
tiếu bất minh hoa diệu xứ
Mãn
đầu tùy đáo tháp quy lai
Hoa
tại trung đình nhân tại lâu
Phần
hương độc tá»a tá»± vong âu
Chá»§
nhân nhữ váºt hồn vô cạnh
Hoa
hướng quần phương xuất nhất đầu
Xuân
lai hoà ng bạch các phương phi
Ãi
diễm liên hương diệc tự thì
Biên
giới phồn hoa toà n trụy địa
Háºu
điêu nhan sắc thuộc đông ly).
Huyá»n Quang là má»™t thi sÄ© lá»›n. Ông có những vần thÆ¡ rất đẹp và rất bình dị. Ta hãy Ä‘á»c bà i Ãầu Thu: Hương đêm mát dịu, bình phong lạnh Xà o
xạc thu sang lá động cà nh
Trúc
đưá»ng thong thả, hương vừa đốt
CÃ nh
cây giăng võng lá»t trăng thanh.
(Dạ khà phân phương nháºp há»a bình Tiêu
diêu đình trụ báo thu thanh
Trúc
đưá»ng vong thÃch hương sÆ¡ tẫn
Nhất
nhất tùng chi võng nguyệt minh).
Bà i Ãi Thuyá»n: Mênh mông theo gió con thuyá»n nhá» Thu
sáng ngá»i xanh bóng nước, cây
Tiếng
sáo thôn chà i, lau lách vá»ng
Trăng
lặn lòng sông, sương trắng đầy.
(Tiểu đỉnh thừa phong phiếm diểu mang Sơn
thanh thủy lục hựu thu quang
Sổ
thanh ngư dịch lô hoa ngoại
Nguyệt
lạc ba tâm giang mãn sương).
và bà i Ngủ Trưa. Mưa tạnh, khe núi tĩnh Ngủ
mát dưới rừng phong
Nhìn
lại cõi nhân thế
Mắt
mở vẫn say nồng.
(Vũ quá sơn khê tĩnh Phong
lâm nhất mộng lương
Phản
quan trần thế giới
Khai
nhãn túy mang mang).
Huyá»n Quang giá»i Pháºt há»c nhưng thÆ¡ cá»§a ông bình dị, Ãt nặng ná» danh từ Pháºt Giáo. Tuy váºy tÃnh cách đạt ngá»™ thanh thoát vẫn bà n bạc trong thÆ¡ ông. Trong bà i Hoa Cúc ta đã Ä‘á»c những câu ông viết vá» chuyện ngắm hoa tuyệt diệu, trong đó ngưá»i vá»›i hoa hồn nhiên là má»™t và hình ảnh kỳ diệu cá»§a má»™t bông cúc nở trong trạng thái ấy. Ông cưá»i vá»›i tất cả lòng từ bi khi nhìn thấy má»™t thiếu nữ vì không thây được bản chất mầu nhiệm cá»§a cúc, đã hái cúc cắm đầy đầu trước khi ra vá»: Cưá»i kẻ không hay hoa huyá»n diệu Khi
vá», mái tóc giắt đầy hoa
Hãy Ä‘á»c những giòng sau đây để thấy lòng từ bi cá»§a ông khi ông trông thấy tù nhân bị áp giải Ä‘i đầy ngang qua: Biên thư bằng máu nhắn tin nhau Cô
đơn chiếc nháºn vút mây đầu
Bao
nhà nhìn nguyệt đêm nay nhỉ?
Hai
chốn cùng chung một nỗi đau.
(Khô huyết thư thà nh dục ký âm Cô
phi hà n nhạn tái vân thâm
Ká»·
gia sầu đối thanh tiêu nguyệt?
Lưỡng
xứ mang nhiên nhất chủng tâm).
Tiếc
rằng ta không còn Ä‘á»c được những sáng tác cá»§a ông vá»
Pháºt há»c để được biết qua tư tưởng Thiá»n há»c cá»§a
ông. Trong bà i thÆ¡ chùa Diên Há»±u, Huyá»n Quang có viết những
câu sau đây có thể nói là tư duy của ông vỠvấn đỠđạt
đạo:
Thà nh
ngăn tục lụy trần không vướng
Cá»a
mở vô ưu mắt rộng tầm
Thấy
được thị phi cùng một hướng
Ma
cung, Pháºt quốc cÅ©ng ngồi chung
(Vạn duyên bất nhiễu, thà nh già tục Bán
điểm vô ưu, nhãn phóng khoan
Tham
thấu thị phi bình đẳng tướng
Ma
cung Pháºt quốc hảo sinh quan).
Giá»›i và Ãịnh là những bức thà nh để ngăn giữ không cho phiá»n não thâm nháºp. Giữ tâm hồn thanh thoát không lo lắng thì tầm mắt có thể nhìn xa thấy rá»™ng, khi tham khảo đạt được đến ná»n tảng chung cá»§a những cặp đối láºp như thị-phi, mê-ngá»™, thì cái nhìn " nhị kiến’ không còn, lúc ấy không còn sá»± đối láºp " Ma-Pháºt" nữa,và cảnh nà o cÅ©ng là cảnh Pháºt, Ma cung cÅ©ng trở thà nh Pháºt quốc. Trong bà i kệ bằng chữ Nôm viết ở cuối bà i Phú Vịnh Chùa Hoa Yên, Huyá»n Quang có hai dòng sau đây: Biết được tÃnh ta nên Bụt tháºt Ngại
chi non nước cảnh đưá»ng xa.
Ông muốn nói: nếu ý thức được tá»± tÃnh giác ngá»™ sẵn có nÆ¡i mình thì sẽ không còn thấy con đưá»ng tu trước mắt xa thẳm nữa. Thiết tưởng từng đó cÅ©ng cho ta thấy được quan Ä‘iểm Thiá»n há»c cá»§a Huyá»n Quang. Qua những câu trao đổi giữa Huyá»n Quang và Pháp Loa bên giưá»ng bệnh cá»§a Pháp Loa, ta có thể thấy những nét chÃnh cá»§a tư tưởng Huyá»n Quang vá» vấn đỠtu chứng: 1- Sống và chết chẳng qua là hai phương diện cùng má»™t thá»±c tại, cái mà thiá»n sư Lâm Tế gá»i là chân nhân vô vị (con ngưá»i thá»±c không có vị trà trong không gian và thá»i gian). Thá»±c tại nà y không vì sinh mà có, không vì diệt mà mất. 2- Nếu ai thá»±c chứng được thá»±c tại bất sinh bất diệt ấy nÆ¡i bản thân thì ngưá»i ấy sẽ đạt đạo và thoát khá»i sinh tá», hoà n toà n tá»± do. 3- Chưa thá»±c chứng được những lá»i tuyên bố vá» thá»±c tại chỉ có tác dụng là m cho kẻ khác lầm lạc. Bản chất cá»§a Pháºt Giáo là sá»± thá»±c chứng mà không phải là kiến thức thu tháºp được từ giáo Ä‘iển và thầy tổ.
Văn Nôm của
Huyá»n Quang thế nà o? Sau đây ta hãy Ä‘á»c và i Ä‘oạn đầu
trong bà i phú Vịnh Chùa Hoa Yên:
Buông
niá»m trần tục
Náu
tới Hoa Yên
Chim
thụy dõi tiếng ca chim thụy
Gió
tiên đưa đòi bước thần tiên
Bầu
đủng đỉnh giang hòa thế giới
Già y
thong thả dạo khắp sơn xuyên
Ãất
phúc địa nháºn xem luống kể - Kể bao nhiêu dư trăm phúc
địa.
Trá»i
thiá»n nhiên hiệp thâu thá»a lạ - Lạ hÆ¡n ba mươi sáu thiá»n
thiên
Thấy
đây:
Ãất
tựa và ng lên
Cảnh
bằng ngá»c đúc
Mây
năm thức che phá»§ Ä‘á»n Nghiêu
Non
nghìn tầng quanh co đưá»ng Thục
La
đá tầng thê dốc, một hòn ôm vịn một hòn
Dòng
nước chảy là n sâu, đòi khúc những dò đòi khúc
Cá»
chiá»u gió lướt dạm vui vui
Non
tạnh mưa dầm mà u thúc thúc
Ngà n
cây phi Cánh Phượng, vưá»n thượng uyển đóa tốt rá»n rá»n
Hang
nước tưới Hà m Rồng nhả li châu hột san mục mục
Nhá»±a
đông hổ phách, sáng khắp rừng thông
Da
Ä‘iểm đồi mồi, đổng há»a vưá»n trúc
Gác
vẽ tiếng bồ lao thốc, gió váºt Ä‘oà nh Ä‘oà nh
Ãiện
ngá»c phiến bối diệp che, mưa tuôn túc túc
Cảnh
tốt hòa là nh
Ãồ
tựa vẽ tranh
Chỉn
ấy Trá»i thiêng mở khéo
Nhèn
chi vua Bụt tua hà nh
Hồ
sen trương tán lục
Suối
trúc bấm đà n tranh
Ngá»±
sá» mai hai hà ng chầu ráºp
Trượng
phu tùng mấy chạnh phò oanh
Phỉ
thúy sắp hai hà ng loan phượng
Tá»
vi bà y liệt vị công khanh
Chim
óc bạn cắn hoa nâng cúng
Vượn
bồng con ká» cá»a nghe kinh
Nương
am vắng Bụt hiện từ bi, gió hiu hiu mây nhè nhẹ
Ká»
song thưa thầy ngồi thiá»n định, trăng vằng vặc, núi xanh
xanh...
Pháºt Giáo Trúc
Lâm, sau Huyá»n Quang, không còn hưng thịnh nữa. Ãây có phải
lá»—i cá»§a Huyá»n Quang không? Nếu có, thì đó là lá»—i gì? Phải
chăng Huyá»n Quang đã không tìm được ngưá»i xứng đáng để
kế vị gánh vác việc lãnh đạo giáo hội? Tại sao không
có ai nói tá»›i đệ tứ tổ Trúc Lâm trong khi truyá»n thống
Trúc Lâm tiếp tục từ An Tâm xuống Phù Vân, từ Phù Vân
xuống Vô Trước và cứ thế truyá»n mãi tá»›i vá» sau?
Má»™t Ä‘iá»u ta
có thể ghi nháºn là Huyá»n Quang nháºn trách vụ lãnh đạo
giáo há»™i lúc ông đã 77 tuổi. Ông đã chán việc ngoà i Ä‘á»i,
không ưa giao du liên lạc vá»›i vua quan trong triá»u nữa. Ông
ở yên trong núi Côn SÆ¡n. Có lẽ ông đã á»§y thác má»i việc
cho quốc sư An Tâm. An Tâm đã bất lực trong công việc lãnh
đạo giáo há»™i chăng? Ãiá»u nà y ta không thể trả lá»i được.
Dù An Tâm có tà i có sức nhưng khó mà duy trì được sự hưng
thịnh cá»§a Pháºt Giáo Trúc Lâm khi mà xã há»™i bắt đầu phân
hóa chia rẽ vì lý do tranh chấp ý thức hệ, khi mà các nhÃ
lãnh đạo quốc gia không có khả năng Ä‘oán đúng ngưá»i,
khi mà nho thần nghĩ rằng chỉ có Nho Giáo mới lãnh đạo
Thánh, còn Pháºt Giáo là tÃn ngưỡng có hại cho quốc gia.
HÆ¡n nữa, má»™t giáo há»™i dá»±a quá nhiá»u trên thế lá»±c triá»u
đình để phát triển mà không biết quay vỠtìm thế đứng
trong dân gian, thì má»™t khi sá»± á»§ng há»™ triá»u đình không còn,
giáo hội ấy hẵn nhiên sẽ thiếu lưng tựa và hiện tượng
suy đồi là chuyện hiển nhiên phải tới.
(75)
Hà n SÆ¡n và Tháºp Ãắc là hai cao tăng ẩn sÄ©
(76)
Tưởng Há»§ và Tây Hồ là hai vị xá» sÄ©, má»™t ngưá»i ưa chÆ¡i
trúc, má»™t ngưá»i ưa chÆ¡i mai.
|